$721
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của con ma đề 2. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ con ma đề 2.Lee Soon Jae giành giải thưởng lớn ở hạng mục Phim truyền hình của KBS Drama Awards 2024. Sinh năm 1934, ông là diễn viên lớn tuổi nhất còn hoạt động trong làng giải trí xứ Hàn, và cũng là người lớn tuổi nhất trong lịch sử đoạt giải Daesang. Ông bước lên sân khấu nhận giải với sự hỗ trợ của các hậu bối và bày tỏ sự vui mừng xen lẫn xúc động.Lee Soon Jae đóng vai một diễn viên kỳ cựu nghe thấy giọng nói của một chú chó trong bộ phim truyền hình The Sound of Dogs. Bộ phim ghi nhận tỷ suất người xem cao nhất là 4,6%. Là diễn viên gạo cội của điện ảnh Hàn Quốc, ông vào vai khá mượt từ đóng hài qua vai hiền đến vai ác. Mỗi nhân vật ông hóa thân đều gây ấn tượng với khán giả. Đặc biệt với khán giả Việt Nam, những người yêu thích dòng phim truyền hình nhớ đến vai "ông nội" do Lee Soon Jae đóng ở bộ phim Gia đình là số 1, hay người bố đầy quyền uy của đại úy Ri Jung Hyuk trong Hạ cánh nơi anh.Sự lao động miệt mài không ngại tuổi tác của nam diễn viên được nhiều khán giả và nghệ sĩ kính phục. Đúng như lời ông phát biểu khi nhận giải: "Dù đã 60 tuổi nhưng nếu làm tốt thì sẽ được trao giải. Diễn xuất nên được đánh giá dựa trên diễn xuất chứ không phải sự nổi tiếng hay các điều kiện khác". Bài phát biểu của ông khiến nhiều người liên tưởng đến Giải thưởng Viện Hàn lâm Mỹ năm 2023 khi nữ diễn viên gốc Á Dương Tử Quỳnh giành được tượng vàng Oscar cho Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất ở tuổi 62.Cũng tại lễ trao giải KBS Drama Awards 2024, diễn viên Kim Jung Hyun đã bày tỏ lời xin lỗi đến bạn diễn Seohyun (SNSD) trên sân khấu: “Tôi không dám cầu xin sự tha thứ”.Nam diễn viên 35 tuổi bày tỏ: “Tôi muốn nhân cơ hội này gửi một lời xin lỗi chân thành”. Anh cúi đầu sau khi xin lỗi và nhận được những tràng pháo tay.Kim Jung Hyun từng khiến Seohyun khó xử khi từ chối để cô khoác tay chụp ảnh trong buổi quảng bá phim Time năm 2018. Sau sự việc đó, công chúng chỉ trích Kim Jung Hyun vì thái độ thiếu chuyên nghiệp, công tư không phân minh. Nam diễn viên sau đó đã phải lên tiếng xin lỗi và tạm dừng hoạt động nghệ thuật một thời gian dài. ️
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của con ma đề 2. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ con ma đề 2.Cô Lan dạy vật lý lớp chuyên văn của tôi ngày ấy thật sự rất đẹp, đẹp lắm ấy. Hồi đấy cô để tóc hơi xoăn, hôm thì cô để xõa xuống vai, đung đưa theo bước đi; hôm thì cô quấn tóc lên. Cổ cô trắng, đẹp.Tôi nhớ cô trang điểm nhẹ nhàng, nhìn rất tươi, lúc nào mắt cô cũng cười. Cô thường đi giày cao gót cỡ 10 cm mà toàn gót nhọn. Suốt mấy năm cấp 3, cô là cô giáo đẹp nhất trong mắt tôi.Khi cô mở lớp dạy nhảy ở trường, 1/3 lớp tôi rủ nhau đi học mỗi tuần 3 buổi chiều. Vì nhiều lý do, tôi và nhiều bạn không thể đi học nhảy ở lớp của cô, nhưng đám bạn tôi chơi thân đều đi học. Thế là vào mỗi giờ ra chơi, chúng tôi dạy lại nhau.Này là điệu foxtrot, quickstep chân phải nhanh như máy khâu… Này là điệu rock-and-roll tay xoay đều đẩy nhau xoay tròn… Này là điệu valse dặt dìu êm ái… Lớp toàn con gái ư? Không sao, có mấy đứa học bước chân nam, rồi chỉ cho mấy đứa khác. Không cần bật nhạc, chúng tôi thay nhau đếm nhịp: một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám. Hai, hai, ba, bốn, năm, sáu… Vui vẻ quên luôn cả thời gian.Rồi chuông vào lớp reo lên, chúng tôi giật mình khựng lại khi tiếng cô Lan vang lên ngoài cửa lớp: "Mấy đứa làm gì đấy? Học nhảy hả?". Cứ ngỡ cô sẽ trách móc gì đó, ai nấy chạy cuống lên về chỗ ngồi giả vờ nghiêm túc chuẩn bị học. Ngờ đâu cô gọi giật một bạn lại, rồi thong thả để cặp tài liệu đựng giáo án lên bàn giáo viên, lại thong thả bước xuống khỏi bục giảng đứng cạnh cô bạn đó. Cả lớp ngỡ ngàng khi cô bắt đầu tự mình hướng dẫn lại bước nhảy khi nãy của cô bạn nọ. Cứ thế, hai cô trò làm mẫu đủ các bước nhảy cơ bản của điệu valse trước lớp.Tất nhiên hôm ấy chúng tôi không học đủ thời lượng tiết học. Nhưng có hề gì, cô giáo hứa lần sau học bù, học đuổi, mà kịp thời gian thì sẽ lại hướng dẫn thêm một điệu nhảy nữa. Các khái niệm cơ bản về khiêu vũ của chúng tôi được mở đầu như thế, song song với các khái niệm vật lý khô khan.Cuối năm học lớp 12, khi chuẩn bị hồ sơ du học, tôi gặp cô để xin thư giới thiệu. Tính tôi nhát nên lúng túng, cô trêu tôi "học chùa" mấy điệu nhảy của cô mãi rồi còn gì. Rồi cô hẹn ngày đưa tôi tờ giấy cô nắn nót viết và ký tên, kèm theo lời dặn "đi sang Tây học thì nhớ học nhảy lại nhé, em có năng khiếu lắm đó". Những ngày học ở Pháp, bạn bè cùng xúm lại kể chuyện trường Ams, nhiều bạn trường khác đều ngạc nhiên vì sao chúng tôi có nhiều hoạt động vui thế, trong đó có học nhảy.Về sau, tôi cũng học khiêu vũ lại, học chung với một Amser mà sau này cùng tôi về chung một nhà. Thêm nhiều kỷ niệm đẹp và thơ, nhưng lâu lâu tôi vẫn nhớ về những bước nhảy đầu tiên tôi học từ cô giáo xinh đẹp mang tên một loài hoa duyên dáng hồi ấy, lòng thầm cảm ơn cô đã khiến cho những tháng năm học trò của chúng tôi tràn đầy niềm vui.Tôi mê nhảy từ rất lâu, mê đến mức nằm mơ cũng thấy việc đi học nhảy. Sau đó, tôi đi học nhảy với thầy Hiếu cua-rơ, thầy dạy thuần cổ điển. Tôi học được 9 tháng thì bắt đầu đi dạy nhảy lớp đầu tiên ở trường Hà Nội Amsterdam. Lúc đó là năm 1992.Việc tôi dạy nhảy cho học sinh trong trường cũng có người muốn cấm. Nhưng tôi đam mê nên không từ bỏ. Tôi dạy trên lớp học, dạy ở hành lang, dạy ở đường đi ra nhà tập thể thao… Thời điểm dạy ở trường, phải đợi các thầy cô bố trí xong các lớp học, còn phòng nào trống thì các bạn khiêu vũ lẳng lặng vào, im như cá vì bị kẹp giữa hai lớp học ở hai bên. Khó khăn là thế, khổ là thế mà các bạn ấy vẫn quyết tâm để học thì phải biết nhu cầu của học sinh lúc đó về khiêu vũ lớn như thế nào.Cô Nguyễn Thị Lan (giáo viên môn vật lý, Trường Hà Nội - Amsterdam) ️
Ngủ riêng cải thiện chất lượng giấc ngủ và giảm căng thẳng.️
Hội đua ngựa năm nay có sự góp mặt của 32 "chiến mã" đến từ 4 xã: An Lĩnh, An Xuân, An Hiệp và An Thọ (H.Tuy An). Mỗi vòng đua gồm 4 ngựa tranh tài, chạy 2 vòng (2 km), sau đó chọn 8 ngựa nhanh nhất vòng bảng vào thi bán kết. Bốn ngựa đoạt nhất và nhì ở vòng bán kết được chọn vào vòng chung kết tranh giải.️